Mẹ và Quê hương




Con về ăn cá với canh
Bát cơm Mẹ nấu - bát tình Mẹ thương
Ngoài đời có miếng cao lương
Cũng không bằng bữa cơm thường Mẹ cho
Mấy đời ai có thước đo
Đại Dương lòng Mẹ mà dò bao sâu !

----------------------------------------------------------------------------------
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người

Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi 

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về 

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương 

Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau 

Đừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

---------------------------------------------------------------------------------

Em về đâu một mình em thui thủi. 
Phố đông người mà em bước lẻ loi. 
Về đâu em khi sương khuya xuống lạnh, 
tấm vai gầy dãi nhạt cả màu son.

Em nơi nào, hãy về nơi chốn ấy. 
Nơi đô thành không phải để cho em, 
nơi thành đô xa hoa và cảm dỗ, 
em mau quay về với ruộng đồng yêu thương.

Em ơi em ơi, em giờ nơi đâu, 
quê hương đã đổi mới, trăng rọi sáng quê nhà, 
đồng ruộng xanh ngát hương, dòng sông vang tiếng hát, 
quê hương dang tay rộng, em ơi hãy quay về.

Em giờ đang vui, vui cuộc sống mới đã qua rồi ngày tháng sống tha hương. 
Mẹ và quê hương cho em niềm hy vọng, đón em về bằng cả lòng yêu thương.
Mẹ và quê hương cho em niềm hy vọng, đón em về bằng cả lòng yêu thương.

3 nhận xét: